Thứ Hai, 7 tháng 3, 2011

CÓ MẸ ĐỒNG HÀNH

1956
Con chào đời nơi quê nhà Quảng Trị,
Lớn bên Mẹ, vui đùa chốn La vang,
Nhớ cơm nắm muối mè lên thánh địa,
Kiệu minh niên vào mỗi dịp xuân sang.

1968.
Con bước vào chủng viện nhờ ơn Mẹ,
Bởi nội con dẫn dắt đến xin ơn.
Thời tu học an lành như gió nhẹ,
Mẹ tinh tế dắt con đến tuổi khôn.

1972
“Hè đỏ lửa”Quảng Trị lắm đau thương,
La Vang tan nát  bao đoạn trường,
Từ ấy con chợt hiểu tình nghĩa Mẹ,
Lắm trằn trọc thâu đêm nhớ cố hương.

1975
Biến cố “Bảy lăm” con phải lên đường,
Yêu quê nhà Mẹ ở lại La vang. 
Tìm đất sống, tránh đạn bom phi nghĩa,
Con vào nam định cư chốn Phan Rang.

1993
Mười tám năm “tu chui” bao nỗi  trôi  
Đời dâng hiến đan chen giữa muôn  lối,
Chí khí  con lắm lúc cạn kiệt rồi,
Mẹ lại dẫn dắt con vào  chủng viện.

1995
Hai mươi năm bám trụ đời dâng hiến,  
Con được trao ban hồng ân Linh mục.
Về bên Mẹ con tiếp tục Xin Vâng,
Bền tâm chí trong cõi đời vinh  nhục.

1998
Đường xa không ngăn được nỗi biệt ly,
Đôi ba năm con lại về  Quảng Trị,
Thoáng viếng Mẹ một chút rồi ra đi,
Chờ con “Hai trăm năm” Mẹ kiên trì.

2002
Tuổi linh mục đến lúc phải ra riêng,
Con lại về kể lể với Mẹ hiền,
Miền sơn cước Mẹ đã từng trải nghiệm.
Vùng sâu con chung phận với đàn chiên.

2010
Ngày Hội Ngộ con lại về bên Mẹ,
Mười Lăm Năm Linh Mục tựa thoi đưa.
Cùng anh em no thỏa bao kỷ niệm,
Thấm tình Mẹ  làm sao nói cho vừa !?


Lm Anrê Lê Văn Hải
   Gp Nha Trang.